读 dú 康 kāng 节 jié 诗 shī - - 卢 lú 梅 méi 坡 pō
先 xiān 生 shēng 乐 lè 处 chù 少 shǎo 人 rén 知 zhī , , 最 zuì 是 shì 生 shēng 平 píng 不 bù 皱 zhòu 眉 méi 。 。
身 shēn 世 shì 帝 dì 王 wáng 全 quán 盛 shèng 日 rì , , 风 fēng 光 guāng 伊 yī 洛 luò 太 tài 平 píng 时 shí 。 。
画 huà 前 qián 勘 kān 破 pò 先 xiān 天 tiān 易 yì , , 醉 zuì 后 hòu 吟 yín 成 chéng 击 jī 壤 rǎng 诗 shī 。 。
高 gāo 卧 wò 行 xíng 窝 wō 吾 wú 亦 yì 愿 yuàn , , 不 bù 堪 kān 心 xīn 事 shì 类 lèi 周 zhōu 嫠 lí 。 。
读康节诗。宋代。卢梅坡。先生乐处少人知,最是生平不皱眉。 身世帝王全盛日,风光伊洛太平时。 画前勘破先天易,醉后吟成击壤诗。 高卧行窝吾亦愿,不堪心事类周嫠。