王 wáng 德 dé 玉 yù 席 xí 上 shàng 赋 fù 牡 mǔ 丹 dān - - 林 lín 景 jǐng 熙 xī
露 lù 洗 xǐ 檀 tán 心 xīn 迥 jiǒng 绝 jué 尘 chén , , 猩 xīng 袍 páo 曾 céng 受 shòu 百 bǎi 花 huā 臣 chén 。 。
东 dōng 风 fēng 唤 huàn 起 qǐ 清 qīng 平 píng 曲 qū , , 西 xī 洛 luò 移 yí 来 lái 富 fù 贵 guì 春 chūn 。 。
金 jīn 缕 lǚ 杯 bēi 深 shēn 如 rú 劝 quàn 客 kè , , 香 xiāng 霞 xiá 幄 wò 暖 nuǎn 欲 yù 薰 xūn 人 rén 。 。
年 nián 年 nián 此 cǐ 地 dì 开 kāi 芳 fāng 席 xí , , 看 kàn 到 dào 儿 ér 孙 sūn 色 sè 更 gēng 新 xīn 。 。
王德玉席上赋牡丹。宋代。林景熙。露洗檀心迥绝尘,猩袍曾受百花臣。 东风唤起清平曲,西洛移来富贵春。 金缕杯深如劝客,香霞幄暖欲薰人。 年年此地开芳席,看到儿孙色更新。