环 huán 翠 cuì 亭 tíng - - 程 chéng 颢 hào
城 chéng 居 jū 不 bú 见 jiàn 万 wàn 山 shān 重 zhòng , , 因 yīn 起 qǐ 高 gāo 亭 tíng 破 pò 远 yuǎn 空 kōng 。 。
虚 xū 旷 kuàng 直 zhí 疑 yí 天 tiān 宇 yǔ 外 wài , , 周 zhōu 旋 xuán 如 rú 在 zài 画 huà 屏 píng 中 zhōng 。 。
凝 níng 岚 lán 散 sàn 蔼 ǎi 层 céng 层 céng 出 chū , , 削 xuē 玉 yù 排 pái 青 qīng 面 miàn 面 miàn 同 tóng 。 。
暂 zàn 得 dé 登 dēng 临 lín 已 yǐ 忘 wàng 去 qù , , 四 sì 时 shí 佳 jiā 致 zhì 属 shǔ 贤 xián 公 gōng 。 。
环翠亭。宋代。程颢。城居不见万山重,因起高亭破远空。 虚旷直疑天宇外,周旋如在画屏中。 凝岚散蔼层层出,削玉排青面面同。 暂得登临已忘去,四时佳致属贤公。