秋 qiū 江 jiāng 独 dú 泛 fàn - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
秋 qiū 波 bō 无 wú 际 jì 远 yuǎn , , 短 duǎn 艇 tǐng 溯 sù 寒 hán 江 jiāng 。 。
风 fēng 景 jǐng 由 yóu 来 lái 异 yì , , 乡 xiāng 心 xīn 未 wèi 易 yì 降 jiàng 。 。
晚 wǎn 烟 yān 生 shēng 驿 yì 树 shù , , 空 kōng 翠 cuì 扑 pū 船 chuán 窗 chuāng 。 。
赋 fù 得 dé 沧 cāng 浪 láng 曲 qū , , 长 zhǎng 谣 yáo 不 bù 便 biàn 腔 qiāng 。 。
秋江独泛。宋代。释文珦。秋波无际远,短艇溯寒江。 风景由来异,乡心未易降。 晚烟生驿树,空翠扑船窗。 赋得沧浪曲,长谣不便腔。