天 tiān 台 tāi 野 yě 兴 xìng - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
短 duǎn 策 cè 堪 kān 扶 fú 老 lǎo , , 飘 piāo 飘 piāo 野 yě 兴 xìng 浓 nóng 。 。
山 shān 行 xíng 不 bù 知 zhī 远 yuǎn , , 真 zhēn 侣 lǚ 或 huò 相 xiāng 逢 féng 。 。
积 jī 溜 liū 穿 chuān 幽 yōu 石 shí , , 长 zhǎng 萝 luó 上 shàng 古 gǔ 松 sōng 。 。
今 jīn 宵 xiāo 随 suí 处 chù 宿 sù , , 难 nán 定 dìng 在 zài 何 hé 峰 fēng 。 。
天台野兴。宋代。释文珦。短策堪扶老,飘飘野兴浓。 山行不知远,真侣或相逢。 积溜穿幽石,长萝上古松。 今宵随处宿,难定在何峰。