孤 gū 山 shān 怀 huái 圆 yuán 法 fǎ 师 shī - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
湖 hú 水 shuǐ 绕 rào 孤 gū 峰 fēng , , 知 zhī 曾 céng 住 zhù 此 cǐ 中 zhōng 。 。
既 jì 伤 shāng 遗 yí 塔 tǎ 变 biàn , , 重 zhòng 惜 xī 讲 jiǎng 台 tái 空 kōng 。 。
鹅 é 护 hù 晴 qíng 池 chí 乳 rǔ , , 鹰 yīng 呼 hū 古 gǔ 树 shù 风 fēng 。 。
唯 wéi 闻 wén 林 lín 处 chǔ 士 shì , , 清 qīng 节 jié 与 yǔ 师 shī 同 tóng 。 。
孤山怀圆法师。宋代。释文珦。湖水绕孤峰,知曾住此中。 既伤遗塔变,重惜讲台空。 鹅护晴池乳,鹰呼古树风。 唯闻林处士,清节与师同。