空 kōng 中 zhōng - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
空 kōng 中 zhōng 窴 tián 至 zhì 理 lǐ , , 彼 bǐ 我 wǒ 两 liǎng 俱 jù 忘 wàng 。 。
自 zì 有 yǒu 心 xīn 如 rú 铁 tiě , , 宁 níng 嫌 xián 鬓 bìn 似 shì 霜 shuāng 。 。
清 qīng 泉 quán 随 suí 涧 jiàn 远 yuǎn , , 古 gǔ 屋 wū 入 rù 云 yún 长 zhǎng 。 。
此 cǐ 是 shì 吾 wú 安 ān 处 chǔ , , 陶 táo 然 rán 乐 lè 未 wèi 央 yāng 。 。
空中。宋代。释文珦。空中窴至理,彼我两俱忘。 自有心如铁,宁嫌鬓似霜。 清泉随涧远,古屋入云长。 此是吾安处,陶然乐未央。