哀 āi 理 lǐ 樗 chū 散 sàn - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
樗 chū 散 sàn 本 běn 灵 líng 种 zhǒng , , 根 gēn 于 yú 广 guǎng 莫 mò 乡 xiāng 。 。
繁 fán 阴 yīn 深 shēn 雨 yǔ 露 lù , , 怪 guài 节 jié 老 lǎo 风 fēng 霜 shuāng 。 。
幸 xìng 自 zì 忘 wàng 封 fēng 植 zhí , , 何 hé 须 xū 较 jiào 短 duǎn 长 cháng 。 。
世 shì 交 jiāo 多 duō 未 wèi 达 dá , , 为 wèi 子 zi 重 zhòng 悲 bēi 伤 shāng 。 。
哀理樗散。宋代。释文珦。樗散本灵种,根于广莫乡。 繁阴深雨露,怪节老风霜。 幸自忘封植,何须较短长。 世交多未达,为子重悲伤。