静 jìng 地 dì - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
适 shì 时 shí 非 fēi 所 suǒ 长 zhǎng , , 静 jìng 地 dì 阅 yuè 流 liú 光 guāng 。 。
旧 jiù 燕 yàn 无 wú 留 liú 影 yǐng , , 新 xīn 鸿 hóng 有 yǒu 断 duàn 行 xíng 。 。
交 jiāo 朋 péng 皆 jiē 谢 xiè 往 wǎng , , 老 lǎo 大 dà 足 zú 悲 bēi 伤 shāng 。 。
彊 jiàng 咏 yǒng 多 duō 羞 xiū 涩 sè , , 追 zhuī 思 sī 亦 yì 易 yì 忘 wàng 。 。
静地。宋代。释文珦。适时非所长,静地阅流光。 旧燕无留影,新鸿有断行。 交朋皆谢往,老大足悲伤。 彊咏多羞涩,追思亦易忘。