曹 cáo 娥 é 庙 miào - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
坟 fén 柏 bǎi 起 qǐ 阴 yīn 风 fēng , , 舟 zhōu 行 xíng 谒 yè 祭 jì 同 tóng 。 。
乡 xiāng 人 rén 今 jīn 变 biàn 俗 sú , , 孝 xiào 女 nǚ 旧 jiù 沈 shěn 躬 gōng 。 。
名 míng 寄 jì 长 cháng 江 jiāng 远 yuǎn , , 神 shén 还 hái 野 yě 庙 miào 空 kōng 。 。
尚 shàng 馀 yú 黄 huáng 绢 juàn 字 zì , , 零 líng 落 luò 断 duàn 碑 bēi 中 zhōng 。 。
曹娥庙。宋代。释文珦。坟柏起阴风,舟行谒祭同。 乡人今变俗,孝女旧沈躬。 名寄长江远,神还野庙空。 尚馀黄绢字,零落断碑中。