闻 wén 雁 yàn 其 qí 二 èr - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
重 zhòng 云 yún 散 sàn 尽 jìn 天 tiān 如 rú 镜 jìng , , 寒 hán 雁 yàn 哭 kū 霜 shuāng 冬 dōng 夜 yè 永 yǒng 。 。
欲 yù 写 xiě 相 xiāng 思 sī 寄 jì 远 yuǎn 人 rén , , 翩 piān 翩 piān 过 guò 尽 jǐn 无 wú 留 liú 影 yǐng 。 。
闻雁 其二。宋代。释文珦。重云散尽天如镜,寒雁哭霜冬夜永。 欲写相思寄远人,翩翩过尽无留影。