病 bìng 起 qǐ 其 qí 二 èr - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
卧 wò 病 bìng 厌 yàn 厌 yàn 断 duàn 闻 wén 见 xiàn , , 年 nián 头 tóu 未 wèi 识 shí 春 chūn 风 fēng 面 miàn 。 。
今 jīn 朝 zhāo 强 qiáng 起 qǐ 步 bù 晴 qíng 光 guāng , , 伤 shāng 心 xīn 满 mǎn 地 dì 残 cán 梅 méi 片 piàn 。 。
病起 其二。宋代。释文珦。卧病厌厌断闻见,年头未识春风面。 今朝强起步晴光,伤心满地残梅片。