听 tīng 雪 xuě - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
密 mì 片 piàn 打 dǎ 窗 chuāng 窗 chuāng 自 zì 白 bái , , 老 lǎo 翁 wēng 寒 hán 坐 zuò 正 zhèng 清 qīng 吟 yín 。 。
忽 hū 闻 wén 压 yā 折 zhé 墙 qiáng 头 tóu 竹 zhú , , 却 què 想 xiǎng 山 shān 中 zhōng 积 jī 处 chù 深 shēn 。 。
听雪。宋代。释文珦。密片打窗窗自白,老翁寒坐正清吟。 忽闻压折墙头竹,却想山中积处深。