天 tiān 竺 zhú 中 zhōng 夜 yè - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
白 bái 露 lù 变 biàn 气 qì 候 hòu , , 促 cù 织 zhī 阶 jiē 下 xià 鸣 míng 。 。
切 qiē 切 qiē 鸣 míng 不 bù 已 yǐ , , 倦 juàn 客 kè 心 xīn 自 zì 惊 jīng 。 。
中 zhōng 夜 yè 揽 lǎn 衣 yī 起 qǐ , , 星 xīng 疏 shū 松 sōng 月 yuè 明 míng 。 。
念 niàn 彼 bǐ 同 tóng 怀 huái 人 rén , , 迢 tiáo 迢 tiáo 隔 gé 山 shān 城 chéng 。 。
此 cǐ 身 shēn 无 wú 羽 yǔ 翼 yì , , 不 bù 得 dé 东 dōng 南 nán 征 zhēng 。 。
聊 liáo 作 zuò 相 xiāng 思 sī 吟 yín , , 寄 jì 此 cǐ 千 qiān 里 lǐ 情 qíng 。 。
天竺中夜。宋代。释文珦。白露变气候,促织阶下鸣。 切切鸣不已,倦客心自惊。 中夜揽衣起,星疏松月明。 念彼同怀人,迢迢隔山城。 此身无羽翼,不得东南征。 聊作相思吟,寄此千里情。