冬 dōng 日 rì 山 shān 居 jū - - 释 shì 文 wén 珦 xiàng
出 chū 门 mén 无 wú 所 suǒ 求 qiú , , 藜 lí 杖 zhàng 常 cháng 挂 guà 壁 bì 。 。
睡 shuì 起 qǐ 日 rì 将 jiāng 午 wǔ , , 耳 ěr 目 mù 有 yǒu 清 qīng 适 shì 。 。
冰 bīng 池 chí 坼 chè 寒 hán 光 guāng , , 雪 xuě 檐 yán 响 xiǎng 清 qīng 滴 dī 。 。
道 dào 人 rén 期 qī 不 bù 来 lái , , 独 dú 看 kàn 麻 má 衣 yī 易 yì 。 。
冬日山居。宋代。释文珦。出门无所求,藜杖常挂壁。 睡起日将午,耳目有清适。 冰池坼寒光,雪檐响清滴。 道人期不来,独看麻衣易。