友 yǒu 人 rén 惠 huì 芍 sháo 药 yào 并 bìng 青 qīng 梅 méi 一 yī 枝 zhī 偶 ǒu 成 chéng 三 sān 绝 jué - - 葛 gé 胜 shèng 仲 zhòng
香 xiāng 雪 xuě 一 yī 林 lín 初 chū 着 zhe 子 zi , , 和 hé 枝 zhī 分 fēn 饷 xiǎng 不 bù 吾 wú 悭 qiān 。 。
含 hán 酸 suān 但 dàn 止 zhǐ 文 wén 园 yuán 渴 kě , , 青 qīng 琐 suǒ 无 wú 人 rén 蹙 cù 远 yuǎn 山 shān 。 。
友人惠芍药并青梅一枝偶成三绝。宋代。葛胜仲。香雪一林初着子,和枝分饷不吾悭。 含酸但止文园渴,青琐无人蹙远山。