奉 fèng 和 hé 永 yǒng 叔 shū 得 dé 辛 xīn 判 pàn 官 guān 伊 yī 阳 yáng 所 suǒ 寄 jì 山 shān 桂 guì 数 shù 本 běn 封 fēng 殖 zhí 之 zhī 后 hòu 遂 suì 成 chéng 雅 yǎ 韵 yùn 以 yǐ 见 jiàn 贶 kuàng - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
团 tuán 团 tuán 绿 lǜ 桂 guì 丛 cóng , , 本 běn 自 zì 幽 yōu 岩 yán 得 dé 。 。
惠 huì 好 hǎo 知 zhī 不 bù 忘 wàng , , 青 qīng 葱 cōng 宁 níng 改 gǎi 色 sè 。 。
香 xiāng 生 shēng 莲 lián 幕 mù 间 jiān , , 花 huā 白 bái 萱 xuān 堂 táng 侧 cè 。 。
月 yuè 露 lù 夜 yè 偏 piān 滋 zī , , 琼 qióng 枝 zhī 相 xiāng 翕 xī 赫 hè 。 。
奉和永叔得辛判官伊阳所寄山桂数本封殖之后遂成雅韵以见贶。宋代。梅尧臣。团团绿桂丛,本自幽岩得。 惠好知不忘,青葱宁改色。 香生莲幕间,花白萱堂侧。 月露夜偏滋,琼枝相翕赫。