咏 yǒng 官 guān 妓 jì 从 cóng 人 rén - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
少 shǎo 为 wèi 轻 qīng 薄 bó 误 wù , , 失 shī 行 xíng 落 luò 优 yōu 倡 chàng 。 。
去 qù 作 zuò 小 xiǎo 家 jiā 妇 fù , , 愿 yuàn 同 tóng 贫 pín 里 lǐ 装 zhuāng 。 。
无 wú 心 xīn 歌 gē 子 zǐ 夜 yè , , 有 yǒu 意 yì 学 xué 流 liú 黄 huáng 。 。
他 tā 日 rì 东 dōng 郊 jiāo 上 shàng , , 谁 shuí 人 rén 见 jiàn 采 cǎi 桑 sāng 。 。
咏官妓从人。宋代。梅尧臣。少为轻薄误,失行落优倡。 去作小家妇,愿同贫里装。 无心歌子夜,有意学流黄。 他日东郊上,谁人见采桑。