许 xǔ 昌 chāng 晚 wǎn 晴 qíng 陪 péi 从 cóng 过 guò 西 xī 湖 hú 因 yīn 咏 yǒng 谢 xiè 希 xī 深 shēn 蘋 píng 风 fēng 诗 shī 怆 chuàng 然 rán 有 yǒu 怀 huái - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
疏 shū 云 yún 漏 lòu 斜 xié 照 zhào , , 残 cán 雨 yǔ 叶 yè 间 jiān 明 míng 。 。
飞 fēi 盖 gài 城 chéng 头 tóu 去 qù , , 澄 chéng 湖 hú 水 shuǐ 正 zhèng 平 píng 。 。
荷 hé 盛 shèng 鲛 jiāo 客 kè 泪 lèi , , 蔓 màn 濯 zhuó 野 yě 人 rén 缨 yīng 。 。
公 gōng 独 dú 思 sī 康 kāng 乐 lè , , 临 lín 流 liú 诵 sòng 句 jù 清 qīng 。 。
许昌晚晴陪从过西湖因咏谢希深蘋风诗怆然有怀。宋代。梅尧臣。疏云漏斜照,残雨叶间明。 飞盖城头去,澄湖水正平。 荷盛鲛客泪,蔓濯野人缨。 公独思康乐,临流诵句清。