张 zhāng 淳 chún 叟 sǒu 献 xiàn 诗 shī 永 yǒng 叔 shū 同 tóng 永 yǒng 叔 shū 和 hé 之 zhī - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
张 zhāng 君 jūn 献 xiàn 诗 shī 诗 shī 词 cí 巧 qiǎo , , 美 měi 女 nǚ 插 chā 花 huā 娇 jiāo 醉 zuì 春 chūn 。 。
公 gōng 答 dá 七 qī 言 yán 夸 kuā 笋 sǔn 笴 gǎn , , 我 wǒ 无 wú 千 qiān 里 lǐ 学 xué 骐 qí 驎 lín 。 。
夜 yè 吟 yín 谢 xiè 朓 tiǎo 澄 chéng 江 jiāng 练 liàn , , 露 lù 湿 shī 陶 táo 潜 qián 漉 lù 酒 jiǔ 巾 jīn 。 。
归 guī 去 qù 应 yīng 将 jiāng 锦 jǐn 囊 náng 贮 zhù , , 已 yǐ 胜 shèng 珠 zhū 玉 yù 莫 mò 愁 chóu 贫 pín 。 。
张淳叟献诗永叔同永叔和之。宋代。梅尧臣。张君献诗诗词巧,美女插花娇醉春。 公答七言夸笋笴,我无千里学骐驎。 夜吟谢朓澄江练,露湿陶潜漉酒巾。 归去应将锦囊贮,已胜珠玉莫愁贫。