和 hé 梅 méi 花 huā - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
时 shí 时 shí 不 bù 甘 gān 春 chūn 着 zhuó 力 lì , , 年 nián 年 nián 能 néng 占 zhàn 腊 là 前 qián 芳 fāng 。 。
水 shuǐ 边 biān 攀 pān 折 zhé 此 cǐ 中 zhōng 女 nǚ , , 马 mǎ 上 shàng 嗅 xiù 寻 xún 何 hé 处 chǔ 郎 láng 。 。
山 shān 舍 shě 更 gèng 清 qīng 栽 zāi 作 zuò 援 yuán , , 凤 fèng 楼 lóu 偏 piān 巧 qiǎo 学 xué 成 chéng 妆 zhuāng 。 。
团 tuán 枝 zhī 密 mì 密 mì 都 dōu 如 rú 雪 xuě , , 野 yě 雀 què 飞 fēi 来 lái 翅 chì 合 hé 香 xiāng 。 。
和梅花。宋代。梅尧臣。时时不甘春着力,年年能占腊前芳。 水边攀折此中女,马上嗅寻何处郎。 山舍更清栽作援,凤楼偏巧学成妆。 团枝密密都如雪,野雀飞来翅合香。