恼 nǎo 侬 nóng - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
期 qī 我 wǒ 以 yǐ 踏 tà 青 qīng , , 花 huā 间 jiān 傥 tǎng 相 xiāng 遇 yù 。 。
果 guǒ 然 rán 南 nán 陌 mò 头 tóu , , 翩 piān 若 ruò 惊 jīng 鸿 hóng 度 dù 。 。
不 bù 语 yǔ 强 qiáng 踌 chóu 蹰 chú , , 羞 xiū 人 rén 映 yìng 芳 fāng 树 shù 。 。
两 liǎng 心 xīn 常 cháng 自 zì 怜 lián , , 两 liǎng 目 mù 空 kōng 相 xiāng 注 zhù 。 。
依 yī 依 yī 不 bù 得 dé 亲 qīn , , 薄 bó 暮 mù 还 hái 愁 chóu 去 qù 。 。
记 jì 取 qǔ 似 shì 丹 dān 葩 pā , , 知 zhī 开 kāi 向 xiàng 何 hé 处 chǔ 。 。
恼侬。宋代。梅尧臣。期我以踏青,花间傥相遇。 果然南陌头,翩若惊鸿度。 不语强踌蹰,羞人映芳树。 两心常自怜,两目空相注。 依依不得亲,薄暮还愁去。 记取似丹葩,知开向何处。