采 cǎi 白 bái 术 zhú - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
吴 wú 山 shān 雾 wù 露 lù 清 qīng , , 群 qún 草 cǎo 多 duō 秀 xiù 发 fā 。 。
白 bái 术 zhú 结 jié 灵 líng 根 gēn , , 持 chí 锄 chú 采 cǎi 秋 qiū 月 yuè 。 。
归 guī 来 lái 濯 zhuó 寒 hán 涧 jiàn , , 香 xiāng 气 qì 流 liú 不 bù 歇 xiē 。 。
夜 yè 火 huǒ 煮 zhǔ 石 shí 泉 quán , , 朝 cháo 烟 yān 遍 biàn 岩 yán 窟 kū 。 。
千 qiān 岁 suì 扶 fú 玉 yù 颜 yán , , 终 zhōng 年 nián 固 gù 玄 xuán 发 fā 。 。
曾 céng 非 fēi 首 shǒu 阳 yáng 人 rén , , 敢 gǎn 慕 mù 食 shí 薇 wēi 蕨 jué 。 。
采白术。宋代。梅尧臣。吴山雾露清,群草多秀发。 白术结灵根,持锄采秋月。 归来濯寒涧,香气流不歇。 夜火煮石泉,朝烟遍岩窟。 千岁扶玉颜,终年固玄发。 曾非首阳人,敢慕食薇蕨。