奉 fèng 和 hé 寄 jì 宣 xuān 州 zhōu 广 guǎng 教 jiào 文 wén 鉴 jiàn 师 shī - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
秋 qiū 池 chí 对 duì 门 mén 莲 lián 子 zǐ 枯 kū , , 野 yě 壁 bì 剥 bō 月 yuè 蜗 wō 涎 xián 涂 tú 。 。
庭 tíng 中 zhōng 两 liǎng 株 zhū 石 shí 楠 nán 树 shù , , 上 shàng 有 yǒu 山 shān 鸟 niǎo 长 zhǎng 相 xiàng 呼 hū 。 。
当 dāng 时 shí 联 lián 巢 cháo 接 jiē 飞 fēi 者 zhě , , 一 yī 落 luò 梁 liáng 宋 sòng 一 yī 海 hǎi 隅 yú 。 。
扶 fú 桑 sāng 日 rì 枝 zhī 几 jǐ 千 qiān 尺 chǐ , , 光 guāng 彩 cǎi 不 bù 独 dú 生 shēng 阳 yáng 乌 wū 。 。
奉和寄宣州广教文鉴师。宋代。梅尧臣。秋池对门莲子枯,野壁剥月蜗涎涂。 庭中两株石楠树,上有山鸟长相呼。 当时联巢接飞者,一落梁宋一海隅。 扶桑日枝几千尺,光彩不独生阳乌。