依 yī 韵 yùn 和 hé 孙 sūn 侔 móu 雁 yàn 荡 dàng 二 èr 首 shǒu - - 梅 méi 尧 yáo 臣 chén
雁 yàn 荡 dàng 高 gāo 高 gāo 路 lù 莫 mò 通 tōng , , 衔 xián 芦 lú 秋 qiū 翼 yì 入 rù 云 yún 峰 fēng 。 。
山 shān 头 tóu 水 shuǐ 阔 kuò 不 bú 见 jiàn 影 yǐng , , 岩 yán 下 xià 沙 shā 平 píng 时 shí 有 yǒu 踪 zōng 。 。
千 qiān 仞 rèn 柱 zhù 天 tiān 何 hé 敛 liǎn 闪 shǎn , , 万 wàn 工 gōng 挥 huī 笔 bǐ 漫 màn 轻 qīng 浓 nóng 。 。
葛 gé 巾 jīn 蜡 là 屐 jī 未 wèi 能 néng 著 zhe , , 空 kōng 羡 xiàn 青 qīng 苍 cāng 重 chóng 复 fù 重 zhòng 。 。
依韵和孙侔雁荡二首。宋代。梅尧臣。雁荡高高路莫通,衔芦秋翼入云峰。 山头水阔不见影,岩下沙平时有踪。 千仞柱天何敛闪,万工挥笔漫轻浓。 葛巾蜡屐未能著,空羡青苍重复重。