一 yī 冬 dōng 无 wú 雨 yǔ 雪 xuě 而 ér 有 yǒu 雷 léi - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
万 wàn 物 wù 久 jiǔ 如 rú 渴 kě , , 三 sān 冬 dōng 一 yī 向 xiàng 晴 qíng 。 。
时 shí 无 wú 腊 là 雪 xuě 下 xià , , 夜 yè 有 yǒu 瑞 ruì 雷 léi 鸣 míng 。 。
休 xiū 咎 jiù 占 zhàn 天 tiān 意 yì , , 悲 bēi 欢 huān 见 jiàn 物 wù 情 qíng 。 。
山 shān 禽 qín 何 hé 所 suǒ 感 gǎn , , 烂 làn 熳 màn 作 zuò 春 chūn 声 shēng 。 。
一冬无雨雪而有雷。宋代。戴复古。万物久如渴,三冬一向晴。 时无腊雪下,夜有瑞雷鸣。 休咎占天意,悲欢见物情。 山禽何所感,烂熳作春声。