得 dé 古 gǔ 梅 méi 两 liǎng 枝 zhī - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
老 lǎo 干 gàn 百 bǎi 年 nián 久 jiǔ , , 从 cóng 教 jiào 花 huā 事 shì 迟 chí 。 。
似 shì 枯 kū 元 yuán 不 bù 死 sǐ , , 因 yīn 病 bìng 反 fǎn 成 chéng 奇 qí 。 。
玉 yù 破 pò 稀 xī 疏 shū 蕊 ruǐ , , 苔 tái 封 fēng 古 gǔ 怪 guài 枝 zhī 。 。
谁 shuí 能 néng 知 zhī 我 wǒ 意 yì , , 相 xiāng 对 duì 岁 suì 寒 hán 时 shí 。 。
得古梅两枝。宋代。戴复古。老干百年久,从教花事迟。 似枯元不死,因病反成奇。 玉破稀疏蕊,苔封古怪枝。 谁能知我意,相对岁寒时。