江 jiāng 山 shān - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
借 jiè 得 dé 茅 máo 楼 lóu 一 yī 倚 yǐ 栏 lán , , 见 jiàn 成 chéng 诗 shī 句 jù 满 mǎn 江 jiāng 天 tiān 。 。
归 guī 鸦 yā 啼 tí 处 chù 客 kè 投 tóu 宿 sù , , 野 yě 鸭 yā 飞 fēi 边 biān 人 rén 上 shàng 船 chuán 。 。
老 lǎo 眼 yǎn 尚 shàng 嫌 xián 随 suí 物 wù 转 zhuǎn , , 闲 xián 心 xīn 可 kě 惜 xī 被 bèi 贫 pín 牵 qiān 。 。
平 píng 生 shēng 错 cuò 做 zuò 功 gōng 名 míng 梦 mèng , , 金 jīn 印 yìn 何 hé 时 shí 二 èr 顷 qǐng 贤 xián 。 。
江山。宋代。戴复古。借得茅楼一倚栏,见成诗句满江天。 归鸦啼处客投宿,野鸭飞边人上船。 老眼尚嫌随物转,闲心可惜被贫牵。 平生错做功名梦,金印何时二顷贤。