题 tí 亡 wáng 室 shì 真 zhēn 像 xiàng - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
求 qiú 名 míng 求 qiú 利 lì 两 liǎng 茫 máng 茫 máng , , 千 qiān 里 lǐ 归 guī 来 lái 赋 fù 悼 dào 亡 wáng 。 。
梦 mèng 井 jǐng 诗 shī 成 chéng 增 zēng 怅 chàng 恨 hèn , , 鼓 gǔ 盆 pén 歌 gē 罢 bà 转 zhuǎn 凄 qī 凉 liáng 。 。
情 qíng 钟 zhōng 我 wǒ 辈 bèi 那 nà 容 róng 忍 rěn , , 乳 rǔ 臭 xiù 诸 zhū 儿 ér 最 zuì 可 kě 伤 shāng 。 。
拂 fú 拭 shì 丹 dān 青 qīng 呼 hū 不 bù 醒 xǐng , , 世 shì 间 jiān 谁 shuí 有 yǒu 返 fǎn 魂 hún 香 xiāng 。 。
题亡室真像。宋代。戴复古。求名求利两茫茫,千里归来赋悼亡。 梦井诗成增怅恨,鼓盆歌罢转凄凉。 情钟我辈那容忍,乳臭诸儿最可伤。 拂拭丹青呼不醒,世间谁有返魂香。