送 sòng 黄 huáng 教 jiào 授 shòu 日 rì 岩 yán 之 zhī 官 guān 章 zhāng 贡 gòng - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
久 jiǔ 矣 yǐ 闻 wén 名 míng 不 bù 相 xiāng 识 shí , , 江 jiāng 湖 hú 还 hái 有 yǒu 见 jiàn 君 jūn 时 shí 。 。
出 chū 人 rén 意 yì 表 biǎo 发 fā 高 gāo 论 lùn , , 入 rù 我 wǒ 眼 yǎn 中 zhōng 多 duō 好 hǎo 诗 shī 。 。
欲 yù 对 duì 春 chūn 风 fēng 开 kāi 笑 xiào 口 kǒu , , 不 bù 堪 kān 世 shì 事 shì 上 shàng 愁 chóu 眉 méi 。 。
凭 píng 谁 shuí 寄 jì 语 yǔ 谢 xiè 安 ān 石 shí , , 莫 mò 为 wèi 苍 cāng 生 shēng 起 qǐ 太 tài 迟 chí 。 。
送黄教授日岩之官章贡。宋代。戴复古。久矣闻名不相识,江湖还有见君时。 出人意表发高论,入我眼中多好诗。 欲对春风开笑口,不堪世事上愁眉。 凭谁寄语谢安石,莫为苍生起太迟。