陪 péi 厉 lì 寺 sì 丞 chéng 赏 shǎng 芍 sháo 药 yào - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
黄 huáng 堂 táng 开 kāi 宴 yàn 领 lǐng 佳 jiā 宾 bīn , , 白 bái 鹭 lù 青 qīng 原 yuán 景 jǐng 一 yī 新 xīn 。 。
寄 jì 兴 xìng 江 jiāng 山 shān 擅 shàn 名 míng 胜 shèng , , 折 zhé 冲 chōng 樽 zūn 俎 zǔ 静 jìng 风 fēng 尘 chén 。 。
酴 tú 醾 mí 压 yā 架 jià 垂 chuí 垂 chuí 老 lǎo , , 芍 sháo 药 yào 翻 fān 阶 jiē 楚 chǔ 楚 chǔ 春 chūn 。 。
从 cóng 此 cǐ 庐 lú 陵 líng 作 zuò 佳 jiā 话 huà , , 平 píng 分 fēn 风 fēng 月 yuè 两 liǎng 诗 shī 人 rén 。 。
陪厉寺丞赏芍药。宋代。戴复古。黄堂开宴领佳宾,白鹭青原景一新。 寄兴江山擅名胜,折冲樽俎静风尘。 酴醾压架垂垂老,芍药翻阶楚楚春。 从此庐陵作佳话,平分风月两诗人。