立 lì 春 chūn 后 hòu 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 戴 dài 复 fù 古 gǔ
夕 xī 望 wàng 春 chūn 风 fēng 至 zhì , , 还 hái 经 jīng 闰 rùn 月 yuè 迟 chí 。 。
梅 méi 花 huā 丈 zhàng 人 rén 行 xíng , , 柳 liǔ 色 sè 少 shào 年 nián 时 shí 。 。
爱 ài 酒 jiǔ 常 cháng 无 wú 伴 bàn , , 吟 yín 诗 shī 近 jìn 得 dé 师 shī 。 。
离 lí 骚 sāo 变 biàn 风 fēng 雅 yǎ , , 当 dāng 效 xiào 楚 chǔ 臣 chén 为 wèi 。 。
立春后二首 其一。宋代。戴复古。夕望春风至,还经闰月迟。 梅花丈人行,柳色少年时。 爱酒常无伴,吟诗近得师。 离骚变风雅,当效楚臣为。