秋 qiū 宿 sù 天 tiān 彭 péng 僧 sēng 舍 shè - - 崔 cuī 涂 tú
身 shēn 世 shì 两 liǎng 相 xiāng 惜 xī , , 秋 qiū 云 yún 每 měi 独 dú 兴 xìng 。 。
难 nán 将 jiāng 尘 chén 界 jiè 事 shì , , 话 huà 向 xiàng 雪 xuě 山 shān 僧 sēng 。 。
力 lì 善 shàn 知 zhī 谁 shuí 许 xǔ , , 归 guī 耕 gēng 又 yòu 未 wèi 能 néng 。 。
此 cǐ 怀 huái 平 píng 不 bù 得 dé , , 挑 tiāo 尽 jǐn 草 cǎo 堂 táng 灯 dēng 。 。
秋宿天彭僧舍。唐代。崔涂。身世两相惜,秋云每独兴。 难将尘界事,话向雪山僧。 力善知谁许,归耕又未能。 此怀平不得,挑尽草堂灯。