合 hé 江 jiāng 亭 tíng 隔 gé 江 jiāng 望 wàng 瑶 yáo 林 lín 庄 zhuāng 梅 méi 盛 shèng 开 kāi 过 guò 江 jiāng 访 fǎng 之 zhī 马 mǎ 上 shàng 哦 ó 此 cǐ - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
何 hé 处 chǔ 春 chūn 能 néng 早 zǎo , , 疏 shū 篱 lí 限 xiàn 激 jī 湍 tuān 。 。
竹 zhú 间 jiān 烟 yān 雪 xuě 迥 jiǒng , , 马 mǎ 上 shàng 晚 wǎn 香 xiāng 寒 hán 。 。
唤 huàn 渡 dù 聊 liáo 相 xiāng 觅 mì , , 巡 xún 檐 yán 得 dé 细 xì 看 kàn 。 。
极 jí 知 zhī 微 wēi 雨 yǔ 意 yì , , 未 wèi 许 xǔ 日 rì 烘 hōng 残 cán 。 。
合江亭隔江望瑶林庄梅盛开过江访之马上哦此。宋代。范成大。何处春能早,疏篱限激湍。 竹间烟雪迥,马上晚香寒。 唤渡聊相觅,巡檐得细看。 极知微雨意,未许日烘残。