雪 xuě 霁 jì 独 dú 登 dēng 南 nán 楼 lóu - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
雪 xuě 晴 qíng 风 fēng 劲 jìn 晚 wǎn 来 lái 冰 bīng , , 楼 lóu 上 shàng 奇 qí 寒 hán 病 bìng 骨 gǔ 惊 jīng 。 。
雀 què 啄 zhuó 空 kōng 檐 yán 银 yín 笋 sǔn 堕 duò , , 鸦 yā 翻 fān 高 gāo 树 shù 玉 yù 尘 chén 倾 qīng 。 。
青 qīng 帘 lián 闪 shǎn 闪 shǎn 千 qiān 家 jiā 静 jìng , , 黄 huáng 帽 mào 亭 tíng 亭 tíng 一 yī 水 shuǐ 横 héng 。 。
坐 zuò 久 jiǔ 天 tiān 容 róng 却 què 温 wēn 丽 lì , , 一 yī 弯 wān 新 xīn 月 yuè 对 duì 长 cháng 庚 gēng 。 。
雪霁独登南楼。宋代。范成大。雪晴风劲晚来冰,楼上奇寒病骨惊。 雀啄空檐银笋堕,鸦翻高树玉尘倾。 青帘闪闪千家静,黄帽亭亭一水横。 坐久天容却温丽,一弯新月对长庚。