次 cì 胡 hú 经 jīng 仲 zhòng 知 zhī 丞 chéng 赠 zèng 别 bié 韵 yùn - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
先 xiān 生 shēng 有 yǒu 道 dào 抗 kàng 浮 fú 云 yún , , 拄 zhǔ 颊 jiá 看 kàn 山 shān 意 yì 最 zuì 真 zhēn 。 。
霜 shuāng 鬓 bìn 不 bù 堪 kān 痟 xiāo 首 shǒu 疾 jí , , 翠 cuì 蛾 é 常 cháng 作 zuò 捧 pěng 心 xīn 颦 pín 。 。
官 guān 如 rú 斯 sī 立 lì 蓝 lán 田 tián 小 xiǎo , , 家 jiā 似 shì 渊 yuān 明 míng 栗 lì 里 lǐ 贫 pín 。 。
俯 fǔ 仰 yǎng 别 bié 来 lái 蓂 míng 荚 jiá 换 huàn , , 只 zhǐ 今 jīn 谁 shuí 与 yǔ 话 huà 情 qíng 亲 qīn 。 。
次胡经仲知丞赠别韵。宋代。范成大。先生有道抗浮云,拄颊看山意最真。 霜鬓不堪痟首疾,翠蛾常作捧心颦。 官如斯立蓝田小,家似渊明栗里贫。 俯仰别来蓂荚换,只今谁与话情亲。