重 chóng 九 jiǔ 赏 shǎng 心 xīn 亭 tíng 登 dēng 高 gāo - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
忆 yì 随 suí 书 shū 剑 jiàn 此 cǐ 徘 pái 徊 huái , , 投 tóu 老 lǎo 双 shuāng 旌 jīng 重 zhòng 把 bǎ 杯 bēi 。 。
绿 lǜ 鬓 bìn 风 fēng 前 qián 无 wú 几 jǐ 在 zài , , 黄 huáng 花 huā 雨 yǔ 后 hòu 不 bù 多 duō 开 kāi 。 。
丰 fēng 年 nián 江 jiāng 陇 lǒng 青 qīng 黄 huáng 遍 biàn , , 落 luò 日 rì 淮 huái 山 shān 紫 zǐ 翠 cuì 来 lái 。 。
饮 yǐn 罢 bà 此 cǐ 身 shēn 犹 yóu 是 shì 客 kè , , 乡 xiāng 心 xīn 却 què 附 fù 晚 wǎn 潮 cháo 回 huí 。 。
重九赏心亭登高。宋代。范成大。忆随书剑此徘徊,投老双旌重把杯。 绿鬓风前无几在,黄花雨后不多开。 丰年江陇青黄遍,落日淮山紫翠来。 饮罢此身犹是客,乡心却附晚潮回。