李 lǐ 次 cì 山 shān 自 zì 画 huà 两 liǎng 图 tú 其 qí 一 yī 泛 fàn 舟 zhōu 湖 hú 山 shān 之 zhī 下 xià 小 xiǎo 女 nǚ 奴 nú 坐 zuò 船 chuán 头 tóu 吹 chuī 笛 dí 其 qí 一 yī 跨 kuà 驴 lǘ 渡 dù 小 xiǎo 桥 qiáo 入 rù 深 shēn 谷 gǔ 各 gè 题 tí 一 yī 绝 jué - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
船 chuán 头 tóu 月 yuè 午 wǔ 坐 zuò 忘 wàng 归 guī , , 不 bù 管 guǎn 风 fēng 鬟 huán 露 lù 满 mǎn 衣 yī 。 。
横 héng 玉 yù 三 sān 声 shēng 湖 hú 起 qǐ 浪 làng , , 前 qián 山 shān 应 yīng 有 yǒu 鹊 què 惊 jīng 飞 fēi 。 。
李次山自画两图其一泛舟湖山之下小女奴坐船头吹笛其一跨驴渡小桥入深谷各题一绝。宋代。范成大。船头月午坐忘归,不管风鬟露满衣。 横玉三声湖起浪,前山应有鹊惊飞。