奉 fèng 题 tí 胡 hú 宗 zōng 伟 wěi 推 tuī 官 guān 揽 lǎn 秀 xiù 堂 táng - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
城 chéng 外 wài 屏 píng 峰 fēng 云 yún 百 bǎi 叠 dié , , 城 chéng 里 lǐ 看 kàn 云 yún 笏 hù 拄 zhǔ 颊 jiá 。 。
山 shān 灵 líng 自 zì 与 yú 人 rén 争 zhēng 秀 xiù , , 明 míng 灭 miè 烟 yān 霏 fēi 难 nán 应 yìng 接 jiē 。 。
南 nán 邻 lín 范 fàn 叔 shū 骨 gǔ 相 xiāng 寒 hán , , 不 bù 如 rú 骑 qí 曹 cáo 知 zhī 爱 ài 山 shān 。 。
晨 chén 霞 xiá 傥 tǎng 可 kě 救 jiù 枵 xiāo 腹 fù , , 丐 gài 君 jūn 分 fēn 我 wǒ 入 rù 朝 cháo 餐 cān 。 。
奉题胡宗伟推官揽秀堂。宋代。范成大。城外屏峰云百叠,城里看云笏拄颊。 山灵自与人争秀,明灭烟霏难应接。 南邻范叔骨相寒,不如骑曹知爱山。 晨霞傥可救枵腹,丐君分我入朝餐。