嗅 xiù 梅 méi - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
雪 xuě 意 yì 勒 lēi 花 huā 愁 chóu 未 wèi 解 jiě , , 背 bèi 阴 yīn 一 yī 朵 duǒ 寒 hán 先 xiān 退 tuì 。 。
东 dōng 风 fēng 还 hái 是 shì 去 qù 年 nián 香 xiāng , , 不 bù 比 bǐ 人 rén 心 xīn 容 róng 易 yì 改 gǎi 。 。
宿 sù 酒 jiǔ 瞢 méng 腾 téng 正 zhèng 耐 nài 春 chūn , , 花 huā 枝 zhī 人 rén 面 miàn 两 liǎng 时 shí 新 xīn 。 。
相 xiāng 看 kàn 好 hǎo 作 zuò 风 fēng 流 liú 伴 bàn , , 只 zhǐ 恐 kǒng 花 huā 枝 zhī 却 què 妒 dù 人 rén 。 。
嗅梅。宋代。范成大。雪意勒花愁未解,背阴一朵寒先退。 东风还是去年香,不比人心容易改。 宿酒瞢腾正耐春,花枝人面两时新。 相看好作风流伴,只恐花枝却妒人。