燕 yàn 子 zi 坡 pō - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
大 dà 山 shān 如 rú 墙 qiáng 缺 quē , , 小 xiǎo 山 shān 如 rú 冢 zhǒng 累 lèi 。 。
众 zhòng 山 shān 直 zhí 下 xià 看 kàn , , 方 fāng 知 zhī 此 cǐ 峰 fēng 危 wēi 。 。
木 mù 末 mò 见 jiàn 夔 kuí 峡 xiá , , 一 yī 沟 gōu 盎 àng 春 chūn 泥 ní 。 。
中 zhōng 有 yǒu 天 tiān 下 xià 险 xiǎn , , 造 zào 化 huà 真 zhēn 儿 ér 嬉 xī 。 。
峰 fēng 顶 dǐng 不 bù 满 mǎn 笑 xiào , , 舟 zhōu 中 zhōng 鬓 bìn 成 chéng 丝 sī 。 。
登 dēng 高 gāo 尚 shàng 超 chāo 览 lǎn , , 况 kuàng 乃 nǎi 绝 jué 俗 sú 姿 zī 。 。
燕子坡。宋代。范成大。大山如墙缺,小山如冢累。 众山直下看,方知此峰危。 木末见夔峡,一沟盎春泥。 中有天下险,造化真儿嬉。 峰顶不满笑,舟中鬓成丝。 登高尚超览,况乃绝俗姿。