秋 qiū 日 rì 二 èr 绝 jué - - 范 fàn 成 chéng 大 dà
【 qí 其 yī 一 】
碧 bì 芦 lú 青 qīng 柳 liǔ 不 bù 宜 yí 霜 shuāng , , 染 rǎn 作 zuò 沧 cāng 洲 zhōu 一 yí 带 dài 黄 huáng 。 。
莫 mò 把 bǎ 江 jiāng 山 shān 夸 kuā 北 běi 客 kè , , 冷 lěng 云 yún 寒 hán 水 shuǐ 更 gèng 荒 huāng 凉 liáng 。 。
【 qí 其 èr 二 】
新 xīn 秋 qiū 病 bìng 骨 gǔ 顿 dùn 成 chéng 衰 shuāi , , 不 bù 度 dù 溪 xī 桥 qiáo 半 bàn 月 yuè 来 lái 。 。
无 wú 事 shì 闭 bì 门 mén 非 fēi 左 zuǒ 计 jì , , 饶 ráo 渠 qú 屐 jī 齿 chǐ 上 shàng 青 qīng 苔 tái 。 。
秋日二绝。宋代。范成大。【其一】 碧芦青柳不宜霜,染作沧洲一带黄。 莫把江山夸北客,冷云寒水更荒凉。 【其二】 新秋病骨顿成衰,不度溪桥半月来。 无事闭门非左计,饶渠屐齿上青苔。