东 dōng 风 fēng - - 宋 sòng 无 wú
东 dōng 风 fēng 吹 chuī 绿 lǜ 上 shàng 汀 tīng 洲 zhōu , , 染 rǎn 出 chū 江 jiāng 南 nán 一 yī 片 piàn 愁 chóu 。 。
长 zhǎng 到 dào 春 chūn 来 lái 问 wèn 芳 fāng 草 cǎo , , 不 bù 知 zhī 何 hé 地 dì 可 kě 忘 wàng 忧 yōu 。 。
东风。元代。宋无。东风吹绿上汀洲,染出江南一片愁。 长到春来问芳草,不知何地可忘忧。