谢 xiè 滕 téng 尉 wèi 送 sòng 梅 méi - - 吕 lǚ 本 běn 中 zhōng
破 pò 帷 wéi 冷 lěng 落 luò 不 bù 禁 jīn 风 fēng , , 疾 jí 病 bìng 深 shēn 藏 cáng 称 chēng 懒 lǎn 慵 yōng 。 。
忽 hū 有 yǒu 梅 méi 花 huā 来 lái 陋 lòu 巷 xiàng , , 喜 xǐ 闻 wén 春 chūn 信 xìn 出 chū 初 chū 冬 dōng 。 。
未 wèi 须 xū 趁 chèn 雪 xuě 争 zhēng 先 xiān 睹 dǔ , , 尚 shàng 恐 kǒng 冲 chōng 寒 hán 不 bù 满 mǎn 容 róng 。 。
会 huì 约 yuē 君 jūn 家 jiā 好 hǎo 兄 xiōng 弟 dì , , 他 tā 年 nián 尊 zūn 酒 jiǔ 便 biàn 相 xiāng 从 cóng 。 。
谢滕尉送梅。宋代。吕本中。破帷冷落不禁风,疾病深藏称懒慵。 忽有梅花来陋巷,喜闻春信出初冬。 未须趁雪争先睹,尚恐冲寒不满容。 会约君家好兄弟,他年尊酒便相从。