岭 lǐng 外 wài 怀 huái 宣 xuān 城 chéng 旧 jiù 游 yóu - - 吕 lǚ 本 běn 中 zhōng
中 zhōng 原 yuán 未 wèi 敢 gǎn 说 shuō 归 guī 期 qī , , 却 què 忆 yì 宣 xuān 城 chéng 近 jìn 别 bié 离 lí 。 。
叠 dié 嶂 zhàng 雨 yǔ 来 lái 如 rú 画 huà 里 lǐ , , 敬 jìng 亭 tíng 秋 qiū 入 rù 胜 shèng 花 huā 时 shí 。 。
每 měi 憎 zēng 卑 bēi 湿 shī 尤 yóu 多 duō 病 bìng , , 苦 kǔ 爱 ài 风 fēng 光 guāng 屡 lǚ 有 yǒu 诗 shī 。 。
今 jīn 日 rì 衰 shuāi 颓 tuí 那 nà 可 kě 说 shuō , , 鬓 bìn 须 xū 经 jīng 瘴 zhàng 总 zǒng 成 chéng 丝 sī 。 。
岭外怀宣城旧游。宋代。吕本中。中原未敢说归期,却忆宣城近别离。 叠嶂雨来如画里,敬亭秋入胜花时。 每憎卑湿尤多病,苦爱风光屡有诗。 今日衰颓那可说,鬓须经瘴总成丝。