挽 wǎn 留 liú 二 èr 兄 xiōng - - 汪 wāng 藻 zǎo
闻 wén 挈 qiè 囊 náng 衣 yī 指 zhǐ 故 gù 林 lín , , 上 shàng 堂 táng 长 cháng 跪 guì 涕 tì 沾 zhān 襟 jīn 。 。
肯 kěn 将 jiāng 断 duàn 雁 yàn 相 xiāng 望 wàng 影 yǐng , , 来 lái 慰 wèi 惊 jīng 波 bō 未 wèi 定 dìng 心 xīn 。 。
客 kè 路 lù 山 shān 川 chuān 方 fāng 积 jī 雪 xuě , , 吾 wú 庐 lú 桃 táo 李 lǐ 久 jiǔ 成 chéng 阴 yīn 。 。
归 guī 鞍 ān 底 dǐ 用 yòng 匆 cōng 匆 cōng 发 fā , , 更 gèng 促 cù 杯 bēi 盘 pán 语 yǔ 夜 yè 深 shēn 。 。
挽留二兄。宋代。汪藻。闻挈囊衣指故林,上堂长跪涕沾襟。 肯将断雁相望影,来慰惊波未定心。 客路山川方积雪,吾庐桃李久成阴。 归鞍底用匆匆发,更促杯盘语夜深。