和 hé 荀 xún 晋 jìn 仲 zhòng 题 tí 法 fǎ 隆 lóng 韵 yùn - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
去 qù 来 lái 何 hé 所 suǒ 喜 xǐ , , 一 yī 雨 yǔ 应 yīng 澄 chéng 清 qīng 。 。
憔 qiáo 悴 cuì 有 yǒu 生 shēng 理 lǐ , , 叹 tàn 嗟 jiē 成 chéng 颂 sòng 声 shēng 。 。
酒 jiǔ 垆 lú 从 cóng 客 kè 醉 zuì , , 村 cūn 疃 tuǎn 问 wèn 农 nóng 耕 gēng 。 。
深 shēn 得 dé 诹 zōu 询 xún 意 yì , , 谁 shuí 能 néng 继 jì 此 cǐ 行 xíng 。 。
和荀晋仲题法隆韵。宋代。王之道。去来何所喜,一雨应澄清。 憔悴有生理,叹嗟成颂声。 酒垆从客醉,村疃问农耕。 深得诹询意,谁能继此行。