和 hé 张 zhāng 文 wén 纪 jì 咏 yǒng 雪 xuě 二 èr 首 shǒu - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
万 wàn 境 jìng 沉 chén 沉 chén 夜 yè 气 qì 严 yán , , 广 guǎng 寒 hán 初 chū 下 xià 水 shuǐ 晶 jīng 帘 lián 。 。
三 sān 杯 bēi 强 qiáng 沃 wò 浇 jiāo 肠 cháng 酒 jiǔ , , 一 yī 捻 niǎn 聊 liáo 分 fēn 暖 nuǎn 砚 yàn 盐 yán 。 。
已 yǐ 恨 hèn 梅 méi 梢 shāo 遭 zāo 挫 cuò 折 zhé , , 可 kě 堪 kān 风 fēng 物 wù 为 wèi 般 bān 添 tiān 。 。
才 cái 高 gāo 柳 liǔ 絮 xù 虽 suī 难 nán 到 dào , , 此 cǐ 语 yǔ 于 yú 今 jīn 亦 yì 恶 è 拈 niān 。 。
和张文纪咏雪二首。宋代。王之道。万境沉沉夜气严,广寒初下水晶帘。 三杯强沃浇肠酒,一捻聊分暖砚盐。 已恨梅梢遭挫折,可堪风物为般添。 才高柳絮虽难到,此语于今亦恶拈。