题 tí 龙 lóng 舒 shū 天 tiān 祚 zuò 宫 gōng 玉 yù 虹 hóng 亭 tíng - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
山 shān 祇 qí 不 bù 爱 ài 宝 bǎo , , 倾 qīng 写 xiě 白 bái 玉 yù 霙 yīng 。 。
秋 qiū 阳 yáng 正 zhèng 炎 yán 赫 hè , , 喷 pēn 薄 bó 争 zhēng 清 qīng 明 míng 。 。
我 wǒ 疑 yí 石 shí 韬 tāo 玉 yù , , 白 bái 虹 hóng 贯 guàn 岩 yán 泓 hóng 。 。
源 yuán 源 yuán 自 zì 何 hé 来 lái , , 万 wàn 古 gǔ 风 fēng 雷 léi 声 shēng 。 。
题龙舒天祚宫玉虹亭。宋代。王之道。山祇不爱宝,倾写白玉霙。 秋阳正炎赫,喷薄争清明。 我疑石韬玉,白虹贯岩泓。 源源自何来,万古风雷声。