冬 dōng 日 rì 出 chū 郊 jiāo 二 èr 首 shǒu - - 王 wáng 之 zhī 道 dào
一 yī 鞭 biān 乘 chéng 兴 xìng 上 shàng 山 shān 头 tóu , , 雨 yǔ 脚 jiǎo 随 suí 风 fēng 湿 shī 破 pò 裘 qiú 。 。
冬 dōng 日 rì 有 yǒu 情 qíng 还 hái 可 kě 爱 ài , , 忽 hū 开 kāi 云 yún 雾 wù 见 jiàn 林 lín 丘 qiū 。 。
冬日出郊二首。宋代。王之道。一鞭乘兴上山头,雨脚随风湿破裘。 冬日有情还可爱,忽开云雾见林丘。